Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

Măng Đen

Em như nàng công chúa
Ngủ trên đỉnh mờ sương
Quanh năm nghe gió hát
Giữa mây trắng, đại ngàn.

Giữa núi rừng bát ngát
Mây bãng lãng quanh đồi
Ngào ngạt hương sắc cỏ
Em như một nàng tiên.

Thoắt mờ mịt sương khói
Thoắt sắc xanh mây trời
Thoắt nắng vàng mật ngọt
Giữa núi rừng đầy hoa.

Em như bức tranh vẽ
Đẹp với muôn sắc màu
Giữa núi, hồ, thông, thác
Em như nàng nhạc công.

Em như cô sơn nữ
E ấp giữa đại ngàn
Em – nữ thần huyền bí
Em như là nàng thơ.

p/s: 
Hãy là chàng hoàng tử
Dạo chơi chốn nơi này
Đánh thức nàng công chúa
Say ngủ bấy lâu nay.

Hãy đến nghe em hát
Hãy thưởng lãm nơi này
Đùa vui cùng em nhé
Để đắm lòng mê say.

Châu Ngọc, 13/01/2016

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2016

Hôn

Đâu phải chạm môi mới là hôn
Chỉ chớp mắt thôi, nói ngọt ngào
Cũng là hôn đấy, đâu cần phải
Môi kề chạm mắt, chạm vai ngoan.

Đâu phải chạm môi mới đắm say
Chỉ siết đôi tay cũng tình đầy
Cũng nghe chan chứa và ngọt lạ
Cũng thấy trong lòng ấm êm thay.

Đâu phải chạm môi mới ngất ngây
Chỉ đốt mắt thôi đã dập dồn
Đã nghe thổn thức và rạo rực
Đã thấy chúng mình đẫm mê say.


Châu Ngọc, 11/01/2016

Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016

NHỚ

Biết nhớ là khổ thế
Anh chẳng xa em đâu
Đêm vùi trong khói thuốc
Nghe những bản nhạc sầu.
Anh nhớ đôi mắt ấy
Nhớ một bờ môi cong
Nhớ cái nhìn bỏng cháy
Nhưng lém lỉnh vô cùng.
Anh nhớ mái tóc ấy
Xoăn nhẹ và thoảng hương
Nhớ cái kiểu ngúng nguẩy
Em vờ giận, dỗi hờn.
Anh nhớ đôi tay ấy
Vít cổ anh và ghì
Nhớ cái hôn chụt chụt
Em..."đổ" vào mặt anh.
Nhớ những đêm đông lạnh
Đôi tay em nằm ngoan
Tựa vai anh thủ thỉ
Luôn bên nhau, nha mình.
Giờ trống vắng, lặng thinh
Em xa rồi, heo hút
Đôi môi hôn chụt chụt
Em tặng người ta rồi.
Đôi tay bỗng chạm môi
Miệng cười, quay quắt nhớ
Ta một thời khờ dại
Nên cả đời nhớ em.
Châu Ngọc, 10-01-2015

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2016

Là phụ nữ hãy nhớ

Là phụ nữ hãy nhớ
Phải học cách tuyệt tình
Đừng ủy mị, quyến luyến
Những gì đáng phải buông.

Phải học sống độc lập
Đừng phụ thuộc vào ai
Phải kiên cường, bản lĩnh
Phải học cách trưởng thành.

Phải học sống đơn giản
Nhân hậu và bao dung
Phải biết cách làm đẹp
Cho bản thân, cho người.

Phải học cách quên lãng
Những quá khứ khổ đau
Đừng thù dai, soi mói
Để khỏi khổ thân mình.

Là phụ nữ hãy nhớ
Phải biết yêu bản thân
Đừng hi sinh tất cả
Kẻo sẽ có …lỗi lầm.

Phải biết yêu cuộc sống
Lãng mạn và chân thành
“Biết cười” và hài hước
Sẽ cho đời thêm yêu.

Điều ấy thật không dễ
Để sẽ làm được ngay
Nhưng thực tế cuộc sống
Dạy phải biết điều này.


Châu Ngọc, 07/01/2016

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2016

Message gửi bé

Giận anh lâu như thế
Em có vui không nào
Hay lòng luôn khắc khoải
Đợi chờ một dòng tin.

Đã biết là chúng mình
Yêu thương nhau tha thiết
Anh yêu em mãnh liệt
Mà sao hoài giận anh?

Thôi nào, đừng giận nữa
Cười đi rồi anh thương
Em cười trông đẹp lắm
Rạng ngời và đáng yêu!.

Cười lên đi, đừng giận
Anh sẽ đến chiều nay
Em thích gì bé nhỉ
Mưa hôn nhé, từ anh.

 Châu Ngọc, 06/01/2016