Thứ Ba, 27 tháng 3, 2018

Phụ nữ à! em đáng được chở che
Nên lúc buồn cứ yếu lòng và khóc
Nhưng sau đó, em ơi, hãy nhớ
Tự đứng lên bằng chính sức mình.
Em hãy nở những nụ cười thật tươi
Đừng sợ hãi nếp nhăn nơi khóe mắt
Đời ngắn lắm, thanh xuân càng thật ngắn
Nên hãy yêu mình trước sóng gió nhân gian
Đừng dễ u buồn và đừng mãi than van
Em hãy sống giản đơn, đừng ích kỷ hay càu nhàu, phán xét
Tập buông bỏ để thấy lòng thật nhẹ
Và thấy cuộc đời tươi đẹp biết bao.
Phụ nữ à! Khi nào thấy chênh chao
Em hãy biết nuông chiều mình em nhé
Tự bản thân em, không cầu xin ai cả
Có lắm niềm vui đang đợi em kìa.
Cũng đừng đem mình so sánh, đố kị ai
Bởi như thế sẽ làm em mệt mỏi
Đừng bận tâm những thị phi, thêu dệt
Đừng để chuyện không đâu ảnh hưởng đến mình.
Là phụ nữ, em hãy cứ thật xinh
Điểm phấn, tô son, điệu đà, đỏm dáng
Hãy lạc quan và nghĩ suy tích cực
Đừng vì ai lãng phí nụ cười.
Là phụ nữ, em hãy thật xinh tươi
Phải biết yêu bản thân mình em nhé
Em nghe không, cuộc đời đang khe khẽ:
Nếu em không biết thương mình sao mong được yêu thương?
Châu Ngọc, 07.3.2018

Xin em

Xin em
Hãy cứ trong veo
Giữa dòng đời tất bật
Mặc tâm hồn ai
Nhuốm vấy bụi trần
Của những toan tính, ganh đua
Tị hiềm,
gian dối
Em hãy cứ là em
Giản dị
đong đầy thương yêu.
Ta xin em
Hãy cứ hát mê say
Như chú họa mi nhỏ
Cất tiếng hát đầu ngày
Trong trẻo,
Mang - những - bình - yên.
Ta xin em
Hãy giữ nguyên đấy
Nụ cười hồn nhiên, thơ trẻ
Để ai đối diện em
Là soi vào tấm gương “sạch sẽ”
Họ sẽ thấy chính mình
Giữa bình minh.
Đời vốn dĩ quá nhiều dối trá
Ta mệt mỏi
Nhưng đối diện em
Thật lắm bất ngờ.
Cứ là em nhé, nàng thơ
26.3.2018
p/s:
1. Cảm tác thơ Tạ Anh Thư.