EM HÃY VỀ BIỂN ĐẢO CÙNG ANH
(Tặng anh NVG - người con của đảo Lý Sơn)
Em hãy về biển đảo cùng anh
Biển sóng mênh mông, con gió rì rào
Sóng ru biển, gió ru hồn cho đá
Như tình người bát ngát, bao la.
Đất quê anh chẳng nước ngọt đâu em
Chỉ có gió biển quanh năm xào xạc hát
Con nắng giỡn đùa rát da rát thịt
Biển vây quanh phả hơi nước mặn mà.
Đất quê anh chỉ đi biển, làm nông
Những chuyến tàu chở đầy tôm, cá, mực
cùng những cánh đồng xanh xanh, bát ngát
của tỏi, hành đã nuôi lớn chúng anh.
Không sao đâu em, hãy về đảo cùng anh
Lênh đênh trên sóng cùng anh nhìn biển nhé
Em sẽ thấy cá chuồn nhảy múa
Nếu không đi em chẳng thấy bao giờ!
Nếu không đi em sao thấy được những cảnh thơ
Của chùa Giếng, chùa Hang em nhỉ
Sao em được cùng anh nướng cá
Giữa biển trời nghe sóng vỗ yêu thương.
Nếu không đi sao em “thấy” hết được tình quê
Của lính đảo, của người dân xứ biển
Đi em nhé, về cùng anh em nhé
Em sẽ yêu thương mảnh đất này.
Những rặng dừa cùng những hàng cây
Những tán bàng vuông sẽ cho em bóng mát
Trời trong vắt cùng cây xanh và nắng
Và tình người sẽ che mát cho em.
(Châu Ngọc_22/6/2009)
P/S: Thơ này mình làm tặng anh bạn xứ đảo theo lời đề nghị của anh:""em làm tặng cho anh một bài thơ nói về đảo Lý Sơn đi. Em làm thế nào để các cô gái đất liền hiểu và chịu theo tụi anh về làm dâu xứ đảo là được" Mình bảo, anh phải kể cho em nghe về đảo đã, em phải biết thì mới viết được chứ. Anh chàng không chịu nói nhưng cứ nhất quyết bảo mình phải viết tặng anh ấy một bài (ông này cứng đầu ghê ), thế là tối về mình viết luôn bài này. Nhưng làm xong rồi thì mình lại không dám gửi cho anh vì ... sợ bị uýnh bởi viết thật quá (là theo hiểu biết và sự may mắn đã 2 lần được ra đảo chơi và ở lại mấy ngày
) thì có cô nào chịu về làm dâu xứ đảo không?
Vậy là mình im tịt luôn, mãi đến bây giờ vẫn không gửi cho anh.
Thế nhưng, vào Ngày thơ năm ngoái, với chủ đề:"Ôm những quần đảo trong vòng tay thương mến", bỗng dưng 1 khổ thơ nho nhỏ của bài được đưa vào bài phát biểu của đồng chí PCT UBND tỉnh.
Hơ hơ ... hì hì ... tự dưng ... tự dưng ... mình cấm khẩu
(Tặng anh NVG - người con của đảo Lý Sơn)
Em hãy về biển đảo cùng anh
Biển sóng mênh mông, con gió rì rào
Sóng ru biển, gió ru hồn cho đá
Như tình người bát ngát, bao la.
Đất quê anh chẳng nước ngọt đâu em
Chỉ có gió biển quanh năm xào xạc hát
Con nắng giỡn đùa rát da rát thịt
Biển vây quanh phả hơi nước mặn mà.
Đất quê anh chỉ đi biển, làm nông
Những chuyến tàu chở đầy tôm, cá, mực
cùng những cánh đồng xanh xanh, bát ngát
của tỏi, hành đã nuôi lớn chúng anh.
Không sao đâu em, hãy về đảo cùng anh
Lênh đênh trên sóng cùng anh nhìn biển nhé
Em sẽ thấy cá chuồn nhảy múa
Nếu không đi em chẳng thấy bao giờ!
Nếu không đi em sao thấy được những cảnh thơ
Của chùa Giếng, chùa Hang em nhỉ
Sao em được cùng anh nướng cá
Giữa biển trời nghe sóng vỗ yêu thương.
Nếu không đi sao em “thấy” hết được tình quê
Của lính đảo, của người dân xứ biển
Đi em nhé, về cùng anh em nhé
Em sẽ yêu thương mảnh đất này.
Những rặng dừa cùng những hàng cây
Những tán bàng vuông sẽ cho em bóng mát
Trời trong vắt cùng cây xanh và nắng
Và tình người sẽ che mát cho em.
(Châu Ngọc_22/6/2009)
P/S: Thơ này mình làm tặng anh bạn xứ đảo theo lời đề nghị của anh:""em làm tặng cho anh một bài thơ nói về đảo Lý Sơn đi. Em làm thế nào để các cô gái đất liền hiểu và chịu theo tụi anh về làm dâu xứ đảo là được" Mình bảo, anh phải kể cho em nghe về đảo đã, em phải biết thì mới viết được chứ. Anh chàng không chịu nói nhưng cứ nhất quyết bảo mình phải viết tặng anh ấy một bài (ông này cứng đầu ghê ), thế là tối về mình viết luôn bài này. Nhưng làm xong rồi thì mình lại không dám gửi cho anh vì ... sợ bị uýnh bởi viết thật quá (là theo hiểu biết và sự may mắn đã 2 lần được ra đảo chơi và ở lại mấy ngày
) thì có cô nào chịu về làm dâu xứ đảo không?
Thế nhưng, vào Ngày thơ năm ngoái, với chủ đề:"Ôm những quần đảo trong vòng tay thương mến", bỗng dưng 1 khổ thơ nho nhỏ của bài được đưa vào bài phát biểu của đồng chí PCT UBND tỉnh.
Hơ hơ ... hì hì ... tự dưng ... tự dưng ... mình cấm khẩu
Anh về Q. Ngãi thôi. hihi
Trả lờiXóaVề đi anh, đừng chần chừ anh nhé
XóaĐể thăm quê em, mảnh đất hiền hòa
Dẫu đất nghèo nhưng tình, nghĩa ... bao la
Nói sao hết tình người, tình quê nhỉ?
Về đi anh, đừng chần chừ anh nhé