Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Có lẽ nào anh lại quên em





*** Sao cứ mỗi độ thu về là mình thích đọc bài thơ GIỌT THU và thích nghe bài hát này đến lạ??? 
GIỌT THU
Có giọt buồn trong đôi mắt em
Khi mùa thu đi qua một nửa
Lá vàng vẫn rơi, vẫn thơm nồng hương hoa sữa
Góc phố vẫn dịu dàng những bước chân qua.
Chỉ có điều anh đã đi xa
Nên mùa thu trong em không còn óng ánh
Cái dịu ngọt cũng lạnh lùng xa cách
Chỉ có em buồn
đếm từng bước ...
mênh mang ...
(2009)

6 nhận xét:

  1. Ai bảo rằng rồi anh sẽ quên em
    Em đưa tay đặt lên ngực trái xem
    Tim còn đập là anh còn đang nhớ
    Rằng má em có cái lúm đồng tiền

    Anh nhớ em tháng ba chục ngày liền
    Đến chính anh cũng tự thấy mình điên
    Nhớ như thế bảo rằng quên sao được
    Đấy lại nhớ em có cái lúm đồng tiền
    ...
    (Cừi lăn lóc)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh nhớ em tháng ba chục ngày liền
      Và nhớ em có cái lúm đồng tiền
      Tại nó có chữ "tiền" nên nhớ
      Phải không anh, anh hỡi, anh à?

      Hic hic

      Xóa
  2. Mà làm sao bài đăng nó lại kẻ như buông mành cấm cung thế vậy, Mắt thì đã kém đọc thế mù bố xong!
    Anh còm chẳng ăn nhập với bài viết chỉ theo đề bài hè hè !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi, huhu, em làm khổ anh quá. Chả là ngày xưa - lúc chuyển nhà - em cứ vội vàng copy và paste nên chưa có kiểm tra gì cả. Giờ thì bài đăng anh còn xem nhanh hơn cả em nên suýt làm anh khổ (suýt là vì anh chưa đọc, chứ nếu anh đọc thì em đã làm khổ anh rồi.). Hì hì, em cảm ơn anh Sỏi dù mắt có hơi kém nhưng luôn nhanh chân sang thăm em nhé. (Cười dịu dàng, nhẹ nhàng và ... hehe ... hì hì)

      Xóa