Tự bao giờ mà nỗi nhớ trong em
Cứ bùng lên thét gào dữ dội
Con nắng cháy đương mùa bối rối
Nên một chiều trở gió ...vì yêu.
Em nhớ anh, em nhớ, nhớ thật nhiều
Nên cả phút giây tim cũng hoài thổn thức
Đến sợi tóc nằm lèn trong khe ngực
Cũng - rạo - rực - cùng - em.
Châu Ngọc 08.3.2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét