Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

CHIỀU KHÔNG ANH

Chiều không anh phố buồn hiu hắt
Lòng cô đơn giữa chốn đông người
Cây trút lá, phố buồn đến lạ
Mây cũng buồn chẳng muốn rong chơi.

Chiều không anh nỗi nhớ cứ đầy vơi
Em hụt hẫng trong giọt chiều im ắng
Nắng chưa tắt mà sao trời tối vậy
Em một mình về bến vắng xa xôi.

Chiều không anh nỗi nhớ đơn côi 
Chẳng còn ai chia sẻ buồn, vui ...
xơ xác quá
Chân vô định đi về từng miền cũ
Ngẩn ngơ buồn, lòng héo hắt, xanh xao.

CN-12/12/13

1 nhận xét:

  1. Đọc thơ em anh thấy lòng là lạ
    Hình như nhớ cứ cồn lên mạnh quá
    Một mình em thì anh cũng một mình
    Những lúc xa mới biết thèm vồn vã

    Anh bước đi tay chẳng muốn đánh đà
    Chiều phố vắng cả loài người tất tả
    Thì có ai đang thương nhớ như mình
    Nên một mình vừa đi vừa nghiêng ngả...
    ...
    He he!

    Trả lờiXóa