Chiều thênh thang gió
Trên đồi cỏ hoang
Em như chú thỏ
Lạc giữa đại ngàn.
Chiều miên man gõ
Những nhịp trầm tư
Nắng vàng soi rõ
Góc sâu tâm hồn.
Xôn xao gió hát
Chiều bỗng rộn vui
Kìa chú chim nhỏ
Hót vang bầu trời.
Gió hát à ơi
Ru em tĩnh lặng
Khoảng trời thơ ấu
Ùa về lung linh.
Say khúc tâm tình
Một chiều nông nổi
Theo dòng gió thổi
Chạm vào vườn yêu.
Châu Ngọc
22.7.2015
Anh đã định bụng họa lại thơ em. Nhưng mà nhìn em buông váy trắng tênh hênh trên đá vậy kiến nó cắn cho thì khổ, thương em hớ hênh nên thơ nó không ra được ! Hức hức!
Trả lờiXóaGừ gừ. Người ta phủ kín thế mà nói là tênh hênh. Em mà ở gần anh là em ... oánh anh chết liền á. :D
XóaNếu khó đặt tựa quá vậy thì lần sau cứ đặt bừa là "EM YÊU HÒN SỎI"...THẾ NHA HÈ HÈ!
Trả lờiXóaKhà khà. Cũng là một gợi ý hay đấy. Nhưng để mai tính, anh nhé. KKKK
Xóa