Thứ Hai, 20 tháng 11, 2017

(Thương viết về em PT)
Đã có con rồi
Em còn được yêu thương
Được nũng nịu vòi anh
Được quan tâm, chia sẻ?
Em - đàn bà nhỏ bé
Mà ôm vào lòng trọn những lo toan.
Sao anh còn nông nổi dại hoang
Để chơi hết một thời trai trẻ?
Em – đàn bà nhỏ bé
Gánh vác cuộc đời,
Mệt mỏi lắm anh.
Đã có chồng rồi mà sao thấy chơi vơi
Chiếc giường nhỏ bỗng thênh thang quá đỗi
Hay tại trái tim em lầm lỗi
Chọn lối yêu sai để ôm lấy nỗi buồn?
Ta còn lại gì ngoài chung chiếu chung chăn?
Ngoài những lần anh hỏi đòi cho cuộc yêu anh muốn?
Chèn giữa thịt da nỗi cô đơn sâu thẳm
Em ái ân tình mà lạnh những phiêu hoang.
Đàn bà đã có chồng chẳng lẽ để lo toan
Trong đơn độc
Giữa bủa vây chợ, đời
Và chữ hiếu?
Em loay hoay giữa dòng đời mỏi mệt
Tự vuốt ve mình nước mắt ứa mềm môi (*)
CN,16/11/2017
p/s: Thơ Thái Thuận Minh

2 nhận xét:

  1. Bài thơ ướt đẫm cảm xúc và hay. Hay lắm!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, đây là câu chuyện em viết về cô bạn quen trên FB. Bữa cổ đến giao hàng cho em, cổ tâm sự với em về chuyện gia đình nên em viết về bạn ấy luôn đấy ạ.
      Mà lạ, có nhiều người em không biết đâu, nhưng vô mua hàng của em rồi trút bầu tâm sự cho em luôn anh ạ. Hi

      Xóa