Buổi sáng
Em một mình rảo chân trên phố
Lạ mà quen.
Thong dong những bước chân
chậm rãi
Hưởng mùa thu xứ lạ.
Trên phố
Đôi tình nhân bên cốc cà phê
Đan chặt tay vào nhau
Cô gái tựa đầu lên đôi vai to rộng
Họ âu yếm mỉm cười
Chàng - tặng - vội - nụ - hôn.
Cũng có người lặng lẽ
(Một mình thôi)
Bên ly cà phê ngắm phố và tư lự
Có đôi sẻ từ đâu ríu rít
Tình tự bên nhau mặc phố, mặc người.
Em một mình vào quán cà phê
Lên chỗ cao nhất, chọn góc nhìn ngắm sông và phố
Cô bé nhân viên tóc búi 2 bên ngồ ngộ
Xinh tươi,
nhoẻn miệng cười hiền.
Phố mùa thu như những nàng tiên
Đẹp nao lòng sắc hương và … nỗi nhớ
Ly cà phê đậm đặc
Em chạm vào anh
Với – nỗi – nhớ - tận – cùng.
Buổi sáng
Giữa phố lạ mà quen
Giữa những nụ cười hiền
Những cái hôn vội vàng lén lút
Những lời tình tự
Nỗi nhớ nao lòng
Em
Một mình
Uống cạn kiệt
Lạ
Quen.
Châu Ngọc, 15/11/2017
, 15/11/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét