(Thơ cảm tác bên nhà chú Phương - phuongthovan)
CHÚNG MÌNH CÒN THƯƠNG NHAU NỮA KHÔNG
Chúng mình còn thương nhau nữa không?
Câu anh hỏi nghe … rối lòng đến lạ
Kỷ niệm xưa bỗng ùa về nhiều quá
Nhớ cái hôn nào trong buổi ấy, đầu đông.
Câu anh hỏi nghe … rối lòng đến lạ
Kỷ niệm xưa bỗng ùa về nhiều quá
Nhớ cái hôn nào trong buổi ấy, đầu đông.
Giữa tháng 10, cơn gió hắt lao xao
Em nghe lạnh bên hiên nhà trú ẩn
Nghe tiếng gió trong miền hoang lạnh
Nghe tiếng lòng lạc lõng giữa trời mây.
Em nghe lạnh bên hiên nhà trú ẩn
Nghe tiếng gió trong miền hoang lạnh
Nghe tiếng lòng lạc lõng giữa trời mây.
Nhưng lạ kỳ thay
Kể từ lúc “anh run lẩy bẩy
Đặt môi hôn trên mái tóc mềm”
Em thấy lòng ấm áp. Có đuốc soi trong trái tim mình.
Kể từ lúc “anh run lẩy bẩy
Đặt môi hôn trên mái tóc mềm”
Em thấy lòng ấm áp. Có đuốc soi trong trái tim mình.
Trái tim em loạn nhịp vì anh
Kể từ đó, loạn mãi không ngừng
Em vui sướng trong tay anh nắm chặt
Ngỡ là hạnh phúc mãi kề bên.
Kể từ đó, loạn mãi không ngừng
Em vui sướng trong tay anh nắm chặt
Ngỡ là hạnh phúc mãi kề bên.
Câu anh hỏi, giờ dẫu hết … chông chênh
Trong nỗi nhớ quắt quay như một thời xưa cũ
- thuở miền hạnh phúc mới vỡ toang khi ấy
Nhưng sao lòng vẫn cứ nhớ đầy vơi.
Trong nỗi nhớ quắt quay như một thời xưa cũ
- thuở miền hạnh phúc mới vỡ toang khi ấy
Nhưng sao lòng vẫn cứ nhớ đầy vơi.
Chúng mình còn thương nhau nữa không?
Câu anh hỏi nghe còn đầy nỗi nhớ ….
Câu anh hỏi nghe còn đầy nỗi nhớ ….
(15h50, 02.11.2012)
Hoang đường
Chúng
mình còn thương nhau nữa không?
anh đang tìm câu hỏi
tìm cái bồi hồi bổi hổi…
thuở xưa
anh đang tìm câu hỏi
tìm cái bồi hồi bổi hổi…
thuở xưa
nhớ
ngày hai đứa trú mưa
bên hiên nhà ai đó!
ta chỉ nghe tiếng gió
lạc lõng giữa trời mây
bên hiên nhà ai đó!
ta chỉ nghe tiếng gió
lạc lõng giữa trời mây
đêm
bình yên hàng cây
ánh trăng nghiêng về phương nào vậy!
giữa tháng mười mà anh run lẩy bẩy
đặt môi hôn trên mái tóc mềm
ánh trăng nghiêng về phương nào vậy!
giữa tháng mười mà anh run lẩy bẩy
đặt môi hôn trên mái tóc mềm
em
chợt lặng yên
nghe trái tim mình loạn nhịp
nắm chặt tay anh bước tiếp
hai ta vào cõi thơ…
nghe trái tim mình loạn nhịp
nắm chặt tay anh bước tiếp
hai ta vào cõi thơ…
vẫn
chỉ là cơn mơ
hoang
đường về “lâu đài tình ái”
chẳng
có gì là mãi mãi
nếu
ai đó rẽ lối đi!?
17h,
27/10/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét