Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

"Gái làng chơi"

Sáng nay, 20.10, trong lúc ... sảnh sẹ một tí để đi chơi, để tung tăng, để nhậu nhẹt thì bỗng dưng mình lại nghĩ đến các cô gái, các em bé bị bán vào động quỷ. Và thế là đang trang điểm, mình lại thần người ra ... nghĩ ngợi.

Thương các em quá!


Và hôm nay, mình post bài thơ này (mình mới làm cách đây mấy ngày) để tặng các em!



GÁI LÀNG CHƠI

(Thương tặng các em bị bán vào động quỷ)

Người ta gọi em “gái làng chơi”
Mấy ai thấu hiểu nỗi cuộc đời
Địa ngục trần gian em gánh chịu
Ê chề, tủi nhục, phận héo hon.

Người ta gọi em “gái làng chơi”
Ra sức bóc em chẳng ngại ngần
Không chút lương tri và chút “cợn”
Bởi họ coi em “gái làng chơi’

Bởi họ coi em … máy đẻ tiền
Nên bằng mọi cách ép em in
Khước từ chẳng thể, em thành máy
Ngày vài chục bận, lòng tham chưa vừa.

Người ta gọi em “gái làng chơi”
Đắng cay, tủi nhục, xác rã rời
Em vùng chạy trốn, em thắt cổ
Em trốn kiếp người, mấy ai hay?

Người ta gọi em "gái làng chơi"...



  • Poll
  • 21:58 22 thg 10 2012
Thật chan đầy nỗi khổ qua lăng kính nhân văn và tấm lòng nhân hậu của tác giả. Qúy mến!
Người ta gọi em "gái làng chơi"
Ngày vài chục bận thân rã rời
Thu nhập tăng cao theo cấp số
Hết tuổi xuân xanh thật khổ đời.

  • CN
  • 09:25 23 thg 10 2012
Người ta gọi em "gái làng chơi"
Ngày vài chục bận thân rã rời
Thu nhập tăng cao theo cấp số
Nhưng tiền có phải của em đâu.
Tiền em làm ra trên thân xác ... nát nhàu
Trên tủi nhục, trên nỗi đau giằng xé
Trên căm phẫn, trên oán hờn tột độ
Nhưng có đồng tiền nào là của riêng em?
Họ vắt sức em ...
em cùng cực suốt ngày đêm
Em ... đẻ ra tiền để ... cấp cho bầy ... quan gian và ác quỷ
Rồi đến khi tuổi xuân thì em hết
Em đã rã rời, tiều tụy
vẫn chẳng có chút tiền để có thể ... ủi an.

Một khi XH phát triển, thì thặng dư được biến thể bằng nhiều cách. Từ các trò chơi quái dị đến cách hưởng lạc trên thân xác con người... Từ nhu cầu đó đã nảy sinh ra công nghệ không khói!!! Không cần tài năng,không cần trí tuệ. Bởi một XH phát triển không đồng bộ là mãnh đất sống cho các tệ nạn, trong đó có tệ bán dâm, bán thân.
Trong loại tệ nạn bán dâm bán thân có hai loại, loại tự nguyện và bị bắt buộc. Xã hội chê trách loại tự nguyện và thương xót cho loại bị bắt buộc. Thực ra dẫu với trạng thái nào thì đó cũng là một trong những nỗi bức xúc của XH. Nhưng nguyên nhân trước tiên ta hãy nghĩ đến nền tảng đạo đức XH. Nếu kẻ lắm tiền không có nhu cầu thì điều tất yếu không có dịch vụ cung cấp!
Lắm lúc tôi thiết nghĩ, nếu một cô gái có một đời sống trong gia đình tương đối đủ đầy, được đi học hành đàng hoàng thì họ có dấn thân vào con đường đó không?
Cũng trộm nghĩ, việc âm dương là thiên lý tuần hoàn, ngàn xưa đã có. Sự nhu cầu của bản năng là đương nhiên. Nếu chúng ta có định hướng, có quy trình thì hiển nhiên có được sự bảo vệ cần thiết, điều đó tránh được rất nhiều thứ...
Xin lạm bàn, có gì sơ xuất mong bỏ qua cho!
Cũng rất đồng tình các em khổ, rất khổ! Nhưng ai chê trách họ đôi lúc cũng nên nghĩ lại! Thiển ý riêng tôi là vầy. Một đời ta, được cha mẹ chắt chiu nuôi nắng giáo dục trưởng thành, ta đã làm được gì, giúp được gì, trả được gì cho cái công ơn sanh thành dưỡng dục đó? Ngược lại, một cô gái trăng tròn, tuổi xuân phơi phới...Hẳn cũng có những mơ ước tương lai. Nhưng cuối cùng, cái mà họ mơ ước bị giết chết bởi sự đói nghèo và dốt nát! Chỉ còn riêng một tấm lòng, mong 'đẻ' ra tiền để giúp cho gia đình thoát cơn khốn khó, hoặc giả, họ lâm vướng tai họa nghịch cảnh cùng đường... Than ôi cuộc thế chuyển xoay, XH ta chưa thoát cảnh rối mù và đạo đức XH một ngày càng sa sút

  • CN
  • 01:42 5 thg 11 2012
Thưa chú, cháu rất vui khi được đọc những dòng chia sẻ này của chú và cháu hoàn toàn đồng ý với những suy nghĩ của chú! Tuy nhiên, cháu cũng muốn chia sẻ một chút suy nghĩ của cháu với chú.
Chú ạ, nhiều khi cháu cũng nghĩ đến việc một số cô gái sống trong gia đình tương đối đầy đủ hoặc thậm chí là rất giàu, được đi học đàng hoàng nhưng họ cũng dấn thân vào con đường đó. Lý do, theo cháu nghĩ đó là lối sống buông thả, đua đòi, tha hóa về mặt đạo đức, nhân cách, sống thực dụng, chỉ biết hôm nay, chỉ biết cho mình, còn mai sau thế nào mặc kệ. Và khi nghĩ đến những cô gái đấy, cháu cũng đồng thời nghĩ luôn đến những đấng sinh thành của họ và những đồng tiền có được của các bậc cha mẹ ấy. Nếu họ là những người đàng hoàng, kiếm tiền một cách trong sạch, biết chắt chiu, quý trọng mồ hôi công sức mình bỏ ra, biết cách quan tâm đến con cái bằng tình thương, bằng sự dạy bảo, bằng sự tỉ tê tâm tình chứ không phải bằng việc cứ cho con cục tiền để con thích mua gì thì mua, tiêu gì thì tiêu, ... miễn là chu cấp cho con đầy đủ như những gì con muốn thì những cô gái được sống cuộc sống đầy đủ cả về vất chất lẫn tinh thần ấy có như thế không?
Đối với cá nhân cháu, cháu thường nhìn các cô gái … bán hoa trước tiên là ở sự thương cảm (sau đấy cháu mới nghĩ đến việc tại sao họ lại phải đi vào con đường này), bởi cháu nghĩ, bất kỳ cô nào khi đã làm nghề này cũng đều có nỗi khổ riêng của mình. Có cô mặc dù tự nguyện đấy, sống … “bản năng” đấy nhưng chắc gì họ đã sung sướng khi phải phục vụ khách làng chơi, những người có tiền và xem mình có quyền để bắt các cô làm những điều ... quái gở mà họ thích? Các cô dẫu có nhận tiền (có khi là số tiền nhiều hơn cô nghĩ) sau khi phục vụ “đối tác” nhưng chắc gì các cô vui vẻ thật sự, đúng nghĩa? Và cháu tin chắc rằng các cô cũng đã từng tự vấn lương tâm mình, tự vấn về lòng tự trọng, … Cháu nghĩ, sự dằn vặt về tâm hồn, đau đáu chờ mong sự bình yên, thanh thản ở tâm còn đau đớn, khổ sở hơn là nỗi đau về thể xác. Còn các “ông” có quyền, thừa tiền, thừa “ham muốn” thích tìm đến những cô gái ấy để vui chơi chán chê, rồi đem kể lể thành tích của mình hoặc các “ông” đấy, trụy lạc như thế nhưng cũng vẫn đăng đàn rao giải về đạo đức, về “này kia” … các ông ấy có bao giờ tự vấn lương tâm mình, về lòng tự trọng của mình không?
Than ôiii …
Chú ạ, cháu là một người còn trẻ tuổi, khi bé thì sống trong sự bao bọc, chở che của ba mẹ rồi lớn lên lại đi làm công chức nhà nước, suốt ngày ngồi một chỗ nên chưa có trải nghiệm nhiều trong cuộc sống. Vì vậy cháu rất mong nhận được những chia sẻ, góp ý của chú. Nếu suy nghĩ của cháu có gì chưa đúng thì cháu rất mong được chú góp ý để cháu hoàn thiện mình hơn. Cháu trân trọng và cảm ơn sự chia sẻ của chú!
Cháu đã sang blog chú đọc bài, đọc còm, dẫu chưa nhiều nhưng cháu rất quý cô chú ở nhân cách. Cháu sẽ học hỏi cô chú và mong rằng vợ chồng cháu cũng sẽ mãi hạnh phúc như cô chú.
Cháu kính chúc cô chú cùng gia đình mạnh khỏe và mãi là tấm gương sáng cho lớp trẻ chúng cháu noi theo.

4 nhận xét:

  1. ..ui...CN ui..đọc như thế này khó quá...chúc em luôn khoẻ nha...

    Trả lờiXóa
  2. Chúc em tối thứ 7 trọn vẹn niềm vui và hạnh phúc

    Trả lờiXóa
  3. Nhà nước mới bỏ luật bắt đi tù chị em đó_nhưng mình thấy "lạ" 1 điều là sao ở nước mình_bán cái cuối cùng như vậy rồi mà lại khổ sở trăm bề!

    Trả lờiXóa
  4. Úi trời ơi! Bài viết coppy nhìn mỏi mắt quá CN ơi!!!!

    Trả lờiXóa