Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

Hổm rày da diết nhớ
Hổm rày cuồn cuộn say
Ta miên man tình ái
Trong bể khổ đọa đầy.

Thôi mặc ngày mặc tháng
Hờ hững với thời gian
Cũng thôi không ngang tàng
Nghĩ đời toàn gian dối.

Thôi không ngồi rít thuốc
Khóc rồi cười vu vơ
Vẫn mong mỏi đợi chờ
Được yêu thương lần nữa.

Nên khi người ấy đến
Với cái tình nồng say
Ta buông tay vứt bỏ
Những chua cay tháng ngày.

Soi gương choàng khăn ấm
Thơm nức mùi tình yêu
Nhớ cái hôn khi chiều
Vội mà yêu quá đỗi.

Ta quay về hờn dỗi
Nũng nịu đòi thương yêu
Sao người ấy cũng chiều
Nói ta là "cục nợ".

Nhưng người không muốn "vứt"
Như bao chàng bỏ ta
Còn nói ta "của quý"
Bỏ - người khác lượm à!

Ừ, ta tin người vậy
Nên yêu thương hết mình
Người mà lừa ta nữa
Đừng mơ thấy bình minh.

Châu Ngọc, 18/12/2016
p/s: 
1. Cái mẹt hiền hiền mà câu cuối nói nghe ghê. 
2. Chữ gì mờ càng ngày càng gớm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét