Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

Buồn buồn chế nhạc hát chơi

Hic, ngủ không được, tâm trạng ngổn ngang khi đang kêu gọi cho chương trình vì biển đảo nên lẩm nhẩm ... hát hò cho vui.

Xui thật là xui gió núi từ đâu kéo nhau về đùa vui, khiến cây hoa dại lẻ loi ven đường rạp mình trong gió. Mây đen kéo nhau về ùn ùn che khắp trời xanh. Hoa ko dám vươn mình nhìn trời xám xịt này đâu, hoa ko bán hương thơm như nàng Dạ Lý trong vườn, hoa ru rú nấp mình nhìn thương thật là thương.

Mưa thiệt rồi sao, ôi mưa quá là mưa, nói sao cho vừa khi mưa rơi lốp bốp. Mưa cứ kéo quân về nhảy những điệu cha cha, mưa vui quá trong lòng nên rạo rực hát ca, mưa cứ múa, cứ cười mặc người cứ buồn là. Mong sao chóng đến đường về tới chốn hoàng cung, truyền cho khắp nhân gian cầu mong mưa chóng ngừng.

Trong chốn hoàng cung, nàng ngồi ngắm mưa rơi thấy buồn sao là buồn, các em tôi kìa, những em thơ ở đảo, mong ước gì cao sang. Chỉ mong gió hiền hòa, biển bình yên lặng sóng, cho ba kéo tàu về đầy ắp những cá tôm, cho tiếng cười giòn tan đón ngày nắng rộm vàng, cho tàu vươn sóng rộn ràng cùng biển xanh hát cười.

Nàng không phải là vua nên nào biết đến xa hoa. Không ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung son. Nàng chỉ là nàng thôi, chút lãng đãng, yêu đời, thấy mưa rơi nhớ trẻ em nghèo nơi đảo xa. Nàng chỉ là nàng thôi, thân gái đang tuổi già, thương lắm những người đang vật vã ngày qua. Cầu cho khắp nhân gian yêu quý nhau trong đời, cho cuộc sống ngời ngời những niềm vui chan hòa.

Hihi

CN_0:40, 30/7/2014

1 nhận xét: