Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

Hịch ... cái eo

Bài 1:

Ngậm một khối căm hờn nhìn bụng mỡ
Ta thở dài, ngao ngán nhớ ngày xưa
Thuở eo thon, bụng phẳng nuột nà
Làm bao kẻ trầm trồ khen ngợi.

Nay cái bụng phình ra bao ký mỡ
Dẫu dân tình chẳng thấy phì nhiêu
Nhưng với ta thế đã tiêu điều
Ôi, nhớ quá những tháng ngày xưa cũ.

Thuở ấy, cách 2 năm chứ mấy
Ta tự hào mặc áo bó khoe eo
Thấy dáng ta, bao kẻ thèm thuồng
Bọn con gái cũng so bì, khao khát.

Bởi tấm thân mơn mởn nuột nà
Có sóng lượn nhấp nhô hình chữ Ết
Ta mặc gì cũng tự tin vững bước
Đâu như giờ cắn đắn,nghĩ suy.

Thuở ấy, ta hoàng huy rực rỡ
Ta xinh tươi lúng liếng mắt cười
Ta tiểu thư, công chúa , … hót gơ
Người ta gọi ta là như thế.

Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?

Nay ta ôm niềm uất hận trăm thâu
Ghét cái bụng nhấp nhô lình phình mỡ
Ghét cái miệng ăn toàn đồ béo, ngọt
Đã thế,
Ta thuộc người tiếc của
Cứ ráng ăn, sợ bỏ phí ... nợ đời
Thế cho nên bụng cứ giãn nở thêm
Và kết quả lùng nhùng bao ký mỡ.

Than ôi.

Ta trách ta ăn lắm mà lười
Dẫu ao ước thân hình ta như trước
Nhưng để sáng dậy ta bước đi đều bước
Thật không ngờ, nó rất khó với ta.

Thế nên,
Dẫu sa cơ, thất thế,chẳng nuột nà
Ta lại nghĩ mập lên cho đẹp
Cho phúc hậu, cho sang người, phát tướng
Và thế là ta cứ thế lạc quan.
Vẫn vui tươi, vẫn môi mắt miệng cười
Vẫn liếng thoắng bên đời không buồn bã.

Tuổi xuân qua đâu có gì là lạ
Theo thời gian ai rồi cũng sẽ già
Sống làm sao để con,cháu của ta
Không hổ thẹn về người bà, người mẹ.
Thế là được, cần chi eo thon, nhẹ
Mà ở đời vô cảm với nhân gian.

-----------

(Ta nghĩ thế nên vững tiến đàng hoàng
bước từng bước trên đà ... sang, đẹp. :))) )

p/s: Ta nông nổi dẫu ta không rảnh rỗi.


Bài 2:
Thơ lồm năm 2009,sau khi sinh TL được vài tháng. Hihi
Zui một tẹo cho đời thêm khí thế!

Monday, February 16, 2009 6:02:32 AM

1. Nhìn 1 đống mỡ dầy nơi … ổ bụng
Ta thở dài ngao ngán lắm eo ơi
Nhìn lũ người kia tha thướt dạo chơi
Tung tăng dưới nắng với vòng eo thon thả

Ta ghét lắm cái vòng (eo) tròn nghiệt ngã
74 (cm) làm chi khi chỉ 157 (cm) mấy trời?
Dáng ta bước còn đâu thanh thoát
Giờ mỗi bước ta đi đất muốn chuyển rùng mình.

Ghét cái bọn người kia con mắt cứ (ngắm)linh tinh (dò xét)
Vờ nhận xét mập, đẹp lên đấy chứ
Uh, mắt ta cười vui ko tả xiết
Nhưng trong lòng đâu hỡi những ngày xưa???

Đâu đâu rồi một cái bóng hình xưa
Dáng thon thả với eo nhìn (người ta) ao ước
Ta hãnh diện bước đi qua con mắt của bao người.
giờ 74 và gần 53 kg
Mặt phúng phính tròn
Ta thấy mình gần giống cái thùng phuy…


2. Nhìn 1 đống mỡ dầy nơi … ổ bụng
Ta thở dài ngao ngán lắm eo ơi
Khinh lũ người kia ngạo mạn, thướt tha
Giương mắt bé giễu eo ta, đùa cợt

Nay thất thế (vì) mỡ phơi dầy ổ bụng
Để làm trò lạ mắt bọn người kia
Chịu ví von là 1 cái phuy tròn
Ôi, tức quá.
Hừ … nhìn chi ta dz ữ thế

Ta sống mãi trong lòng bao nỗi nhớ
Thủa eo thon, thon thả những ngày xưa
Nhớ dáng thướt tha, thanh mảnh, dịu dàng
Với mái tóc dài ngang eo, thuỳ mị phết
Ta bước đi "chững chạc, đàng hoàng
"Chân “lướt” nhẹ như một làn gió thoảng

...
nào đâu những lần đứng bên gương
Ta say ngắm như đứng giữa chốn thiên đường.

2 nhận xét:


  1. Ta cùng cùng bộ ngực và đôi mông
    Làm cho tấm than ngày càng nhuận sắc
    Than ôi!
    Bỗng một ngày ta thấy
    Bộ ngực xưa săn chắc mà giờ chẳng theo kịp ta
    Đôi mông khi ta bước
    Như quăng quật đánh đà
    Cho bao kẻ khác giới điên cuồng, khao khát
    Mà phải ngậm hờn nơi đầu ngõ phố
    Ta nhớ
    Thuở eo thon bụng phẳng nuột nà
    Bao tiếc nuối không chỉ ta mà cả đồng nghiệp
    Chúng trầm trồ khen ngợi.

    Nay cái bụng phì nhiêu đắc tội
    Nhìn sang hang xóm lân bang
    Chẳng ai như ta, chúng còn suy thoái toàn cầu
    Sao ta thấy đẫy đà mà đau khổ
    Nhan sắc của ta ngày một tiêu điều do bụng mỡ
    Ôi nhớ chết thôi những tháng ngày xưa cũ
    Phải chăng bụng ỏng đít beo thì quý
    Thuở ấy mới vài năm chứ mấy
    Cái áo bó khoe eo còn đó
    Vẫn vang vọng đâu đây tiếng thạch sùng tắc lưỡi
    Và tiếng bọn con gái so bì ao ước.

    Tấm thân ta
    Thuở mơn mởn mượt mà
    Ngực, eo và mông tạo thành chữ ÉT
    Mặc gì cũng tự tin , cũng đẹp
    Ta xinh tươi lúng liếng mắt cười
    Tuổi ta đã nhiều nhưng họ vẫn ngỡ hót gơn... Hức hức !
    Trên mạng ảo có ai như chàng Sỏi già
    Nịnh ta rằng
    Em cười như mùa hè tỏa nắng !
    Than ôi ! Thời ta oai phong lẫm lẫm
    Như tiên giáng trần
    Giờ mỗi bước ta đi như voi giáng vó.
    Ta ôm hận đêm trăng, vỗ bộp bộp bụng mỡ
    Ta hận nhà máy đường sao lại ngọt
    Ta căm thịt thà cá mú
    Ta tiếc eo thon nhưng cũng là người tiếc của
    Sợ bỏ phí ngọc thực vàng rau
    Thế cho nên bụng ơi là bụng.
    Tuy nhiên
    Nhìn sang láng giềng lần nữa
    Cái nhà ai còn làm thơ ca ngợi
    « Chẳng vì nhiều đất nhiều nhà
    Mà em có cái đẫy đà anh thương »
    Thật chăng hay họ thương ổi thương ôi !

    Đã thế
    Ta càng ăn cho trơn da, mướt tóc
    Chưa chừng có kẻ lại khen ta phúc hậu
    Xem ra
    Như thế dễ hơn nhiều phải giữ eo giữ ót !
    ###

    CN yêu quý anh Sỏi họa theo em nhá, Hè hè cũng là HỊCH đấy.

    Trả lờiXóa
  2. Em post bài dài nhằng mà anh Sỏi cũng chịu khó đọc hết luôn, làm em phục anh quá. Hihi
    Mà anh họa theo, bài cũng dài ơi là dài làm em càng phục hơn. Hihi
    Em sẽ đọc lại bài hịch của anh và còm sau nhé, giờ em đi đón con đã. :)

    Trả lờiXóa