Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

Bão nào cũng đau

Ồ hay nhỉ, chuyện cứu trợ nhân dân
Các ông ko lo được, để người dân khắp nơi kêu gọi nhau nhường cơm sẻ áo
Lá rách ít đùm lá rách nhiều
Người Việt mình ai chẳng biết phải không?

Các ông nghĩ sao khi thấy chính những người dân
Của thôn mình, xã mình đã oằn mình chịu đau trong bão lũ
Mất mát, tan thương, nỗi đau chồng chất
Chưa kịp lắng thương đau đã gánh tiếp bão lòng.

Hàng cứu trợ cho dân được quyên góp từ khắp mọi nơi
Và họ mong mỏi được kịp thời về tay người nhận
Nhưng than ôi, cửa quan quyền kịp chận
Họ mặc xác dân đói - khổ - đắng lòng.

Suất quà cho dân được bán để phân chia
Hay để xây dựng nhà văn hóa như các ông nói nhỉ
Hay là để trả tiền vận chuyển
Dẫu thế nào các ông cũng đã mất lòng nhân.

Các ông tham, tham đến tận cùng
Vô cảm quákhi ăn chia hay để dựng xây nhà văn hóa
Nhưng các ông ạ, tôi không tin những điều ông nói
Lý trí bảo tôi, các ông ăn chia quen rồi, tâm-đức rỗng rồi, hết lòng nhân rồi nên mới thế.
Than ôi.

Quảng Bình quanh năm luôn gánh bão, thiên tai
Năm nay bão “ùa” về nhiều quá
Vừa qua bão thiên tai, lại nỗi đau mất Bác
Giờ thêm bão quan tham càn quét chính quê nhà.

Cơn bão nào cũng để lại xót xa
Bão thiên tai là điều không tránh khỏi
Nhưng bão quan tham không lẽ nào dân ta bất lực
Phải chiến đấu đến tận cùng để trị bọn chúng thôi.

02/11/2013

Bài được viết một mạch sau khi đọc tin này:









6 nhận xét:

  1. Chiều chủ nhật vui thật nhiều em nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Èo, không có tiếng cạc cạc của anh, em thấy thiếu.

      Xóa
  2. ý, súy tì, quên TEMMMMMMMMMMMMMMMMM_

    Trả lờiXóa
  3. Trả lời
    1. Hihi, dạo này bão nhiều quá em ơi. Sợ quá ... bão lòng. Heeeee

      Xóa