Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Lan man. Lảm nhảm

Nó đã trở về sau 3 tháng ở ĐS.

Ngày đầu tiên đến cơ quan, đồng nghiệp và bạn bè ai gặp nó cũng quở, quở không thương tiếc, ko xót xa rằng thì mà là sao đen đúa thế, xấu xí thế. Ôi thôi rồi cái nước da dẫu không trắng lắm (hì hì, vì nó chỉ trắng sơ sơ :p), dẫu không mịn như lụa, mượt như nhung nhưng cái sự mịn màng vốn có của da nó đã khiến không biết bao nhiêu kẻ thèm, người muốn :p :D Thôi rồi cái mẹt mà trước đây nó bày đặt xí xớn ước ao có vài cục mụn để soi gương nặn cho vui tay. Giờ mẹt nó tùm lum mụn, "cục" lớn, "cục" nhỏ chen nhau dành từng mi mi mi li mét da. Hihi, chắc hiếm hoi lắm bọn mụn mới có cơ hội ngự trị trên khuôn mặt nó nên tụi chúng rủ nhau "đến chơi" vui và đông khủng khiếp luôn, đông như đi hội í.

Hồi còn học ở đấy, nó thường hay bị "săm soi", nhất là từ khi trên mẹt nó bọn mụn tổ chức hội hè thì ngày vài bận họ đều ngắm ngía xem lễ hội thế nào. Ôi chao, có ngừ  (mà lại toàn chàng)...xuýt xoa (mình nói quá lên một tẹo đấy, hihi), có ngừ lại bảo nó đừng bôi thuốc hay kem gì lên đấy, coi chừng hỏng da thì chít. Hờ hờ, cảm ơn, cảm ơn, nó đáp  bằng cái cười dẫu có chút ... tặc lưỡi, thẹn thùng nhưng giọng vẫn đầy sự lạc quan như bản thân nó vốn thế, rằng thì mà là (ôi quái, sao dạo này nó nhiễm "cụm" từ này của ai mà lại hay dùng thế nhỉ) đại loại kiểu như: "Hihi, chắc tại em sắp về, ĐS buồn nên gửi nỗi nhớ niềm thương cho em đấy hoặc là:"Khổ, ĐS ... nó thương em quá nên muốn tặng em chút quà kỷ niệm đấy mà", hay "Ối, anh tưởng là dễ có ... kim cương lắm đấy à. 31 năm trong đời, giờ em mới được sở hữu kim cương như thế này đấy nhé. Quý lắm đấy"
Giờ về quê rồi, "hội hè" cũng không còn đông vui như trước nữa. Chắc chúng "chiếm lĩnh và tổ chức hội hè" hoài trên một mảnh đất cũng chán nên bọn chúng đã dần dần rút lui, dẫu vết tích vẫn còn.

Mụn thì đã dần vẫy tay chào tạm biệt, không biết nó có thì thầm to nhỏ với da kiểu:"Da ơi, ta đi nhé. Ta chúc mi hãy vẫn đen giòn trên ... người ... cô bé" hay không.  Hừm, nó không cần biết, kệ, bởi nó đã thuộc nằm lòng câu: "Đen đen "diên" lặn vào trong, những ai da trắng diên bong ra ngoài" hay kiểu: "đen giòn, đen đẹp, đen thành phố, trắng bủng, trắng beo, trắng ... quê mùa" (là iem nói thía thôi, những ai da trắng lỡ đọc được thì cũng bỏ quá cho, đừng ném đá iem nhé) nên nó chịu khó đi học " ..." cho da đen luôn thể. Hì, công nhận chiến dịch ... đen thành phố của nó hiệu quả ghê, nó thấy rõ điều đó nhưng nó không biết khi nào thì nó sẽ như than thôi. Kệ, thì cứ: "Đã đen thì để đen luôn. Đen giòn, chắc, khỏe cho ...mòn mắt ai". :D 

Bây giờ sao nó có nhiều dự định thế nhỉ, mà toàn gắn liền với chữ "học" thôi. Ôi, khi xưa ta bé, cái thời ta trẻ ta không chịu học nên giờ ta sắp lọm khọm như bà già rùi thì ta mới nghĩ đến cái việc tầm sư. Thiệt là khổ cái thân già. Nào, cố lên già ơiiiiiiii!

2 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Già rồi, tính khí thất thường,em sợ cố quá sẽ thành ... quá cố, nên em không cố anh ạ. Hic :p

      Xóa