Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Khi người ta lớn

Khi người ra lớn, người ta bỗng đỏm dáng hẳn ra. Người ta thích mặc đồ ... của mẹ. Đồ lửng mẹ mới mua về chưa kịp thử thì người ta đã rướn vào người rồi. Mẹ mặc quần qua đầu gối một tẹo thì ngườt ta mặc thành quần dài. Áo mẹ mặc qua mông một chút thì người ta mặc thành ... áo dài. Còn áo dáng dài của mẹ thì người ta cứ mặc vào thành váy và còn điệu đà đeo thêm cái thắt lưng vào và cứ thế xoay người, vuốt tóc trước gương. Có vẻ người ta hài lòng lắm khi khoác trên người chiếc áo ... đẹp (theo như người ta nói) nên người ta rủu rỉ rù rì vào tai mẹ, năn nỉ mẹ khi nào ba cho người ta đi uống cà phê thì mẹ phải cho người ta mượn. Mẹ ừ ừ cho ... qua chuyện thì người ta vội chốt ngay "Mẹ nhớ đó nghen. Mẹ đã hứa với con rồi thì mẹ phải giữ đúng lời hứa với con nghen. Mẹ không được nói dối con đâu đá"
Khi người ta lớn, người ta cũng tỏ rõ gu thẩm mỹ của mình. Mà người ta cũng biết cách phối đồ lắm đấy. Có lẽ vì vậy mà mỗi lần được đi chơi (đặc biệt là với mẹ - vì mẹ yêu cầu là đi chơi (với mẹ) thì phải mặc đồ đẹp) người ta đều suy nghĩ là nên mặc đồ gì và mang giầy nào cho phù hợp. Cũng có khi người ta phân vân không biết nên chọn gì thì người ta hỏi mẹ (nhưng đa phần là người ta tự quyết định lấy). Cõ lẽ nhờ đôi mắt, mái tóc và cách ăn mặc mà người ta đi đến đâu cũng có người khác nhìn theo trầm trồ, người thì bẹo má, người thì vuốt tóc, người thì cứ mãi nhìn vào đôi mắt và rồi họ cũng không quên nhìn lại ba mẹ người ta thế nào. Chắc thế nào mấy người ấy cũng nghĩ sao ba mẹ người ta xấu thế mà người ta thì lại ... xinh thế

Khi người ta lớn, người ta cũng thể hiện rõ cái tôi của mình. Người ta tỏ ra 'gay gắt' với mẹ vì mẹ đùa ví người ta đanh đá, đỏng đảnh như Phương Trinh hoặc xấu xí như Huyền Diệu. Khi mẹ bảo người ta giống Mai Lan vì người cứ "tròn tròn" thì người ta lại cười nhưng người ta vẫn "Mẹ không được gán ghép con với Phương Trinh, Huyền Diệu hay Mai Lan gì hết vì con là con. Con là MT. MT. Là ĐMT, mẹ biết chưa? Con là con, nghen chưa?"

Khi người ta lớn, người ta đã biết quan tâm hơn đến ba mẹ và em. Có hôm người ta thấy ba mẹ đi cả buổi rồi mà về tối còn rủ người ta về ngoại nữa thì người ta liền nói:"Sao ba mẹ cứ bỏ em đi hoài vậy  

Ba mẹ rủ con đi nữa thì ai ở nhà chăm sóc em? Thôi, ba mẹ đi đi, con ở nhà chăm sóc em cũng được". Rồi người ta cũng biết quan tâm, an ủi, động viên ba mẹ nữa. Mẹ thấy người ta dù chưa được 5 tuổi nhưng nhiều khi người ta như người bạn của mẹ. Người ta vui khi thấy mẹ vui và người ta cũng biết buồn (không phải buồn vì người ta) thì người ta biết an ủi, động viên, làm trò cho mẹ cười. Nếu mẹ chưa cười, vẫn còn buồn buồn thì người ta lại nhìn mẹ, mặt buồn xo:"Thôi, mẹ đừng buồn nữa. Mẹ vui lên đi. Mẹ cười đi. Mẹ cười giống y con đây nề. Mẹ đừng buồn. Mẹ buồn là con buồn theo mẹ đấy".

Khi người ta lớn, người ta cũng là người bạn tinh thần của mẹ. Chẳng hạn thôi nhé, người ta rủ mẹ cùng đi rồng lượn trên không trung với người ta. Mẹ lúc đầu từ chối vì nghĩ ... tiếc tiền (vé người lớn đến 10.000đ chứ ít gì)nhưng người ta năn nỉ, động viên quá thì mẹ đồng ý đi với người ta. Mẹ cứ nghĩ là mẹ không sợ nhưng rồi khi leo lên ngồi, rồi rồng bắt đầu lượn (chạy trên hai thanh sắt to) thì mẹ lại sợ thật sự (nhưng cũng có lúc sợ thiệt, lúc thì sợ ... giả). Rồng hết ... leo dốc rồi "bay" vèo vèo", đang "bay" yên thế thì rồng lại cua ngoặt một cái làm mẹ chết khiếp. Mẹ sợ, mẹ cứ luôn mồm la "á, hááááááááááááááá)thì người ta lại: "Mẹ, Mẹ đừng có sợ. Mẹ nắm chặt vào cái cây này đi. Không sao đâu. Mẹ không có té đâu mà sợ. Có con bên cạnh mẹ rồi mà" nhưng mẹ cũng cứ la to (nhưng cũng có lúc cười) thì người ta lại đưa một bàn tay của người ta lên vỗ vỗ ... vào má mẹ:"Mẹ ơi, mẹ đừng có sợ nữa nghen. Có con bên cạnh mẹ rồi mà. Thiệt đá. Con hông nói láo mẹ đâu" nhưng cũng ghét người ta lắm cơ, có khi người ta thấy mẹ la thế thì người ta cứ giương cặp mắt to, đen của mình nhìn mẹ ... cười và nói:"Mẹ làm con tức cười quá đi. Mẹ phải bình tĩnh như con chứ".

Khi người ta lớn, người ta cũng lí sự với mẹ lắm điều. Người ta đanh đá, cụ non nhưng người ta cũng còn nhút nhát lắm. Bố cứ bảo người ta là "khôn nhà dại chợ" còn mẹ thì nói người ta là "cái nhát át cái khôn"

Khi người ta lớn, người ta trở thành một hòa giải viên cấp nhà xuất sắc đấy. Bố mẹ người ta nói chuyện chê nhau (đùa thôi) hơi to tiếng là người ta người ta vội xuất hiện và lên bài ngay: "bố mẹ đừng có cãi với nhau nữa. Bố mẹ phải yêu thương nhau thì con mới lớn chứ. Bố mẹ cãi nhau là con buồn" nhưng bố mẹ vẫn đùa đổ lỗi cho nhau là người ta vội nghiêm mặt và 'răn' ngay: "Bố phải yêu thương mẹ. Mẹ phải yêu thương bố.Bố không được ăn hiếp mẹ. Mẹ cũng không được ăn hiếp bố. Có gì thì từ từ nói nhỏ nhẹ với nhau chứ cứ cãi nhau ồn ào, con buồn". Ôi, người ta lớn rồi nên người ta thế đấy. Mà bố mẹ người ta cũng chỉ đùa với nhau thôi chứ đến năm thứ 7 rồi kể từ ngày bố mẹ người ta cưới nhau í, số lần bố mẹ người ta cãi nhau thiệt đếm chưa hết 10 ngón tay đâu.

Khi người ta lớn, mẹ lại ... sợ. Xã hội bây giờ phức tạp quá vì thế có con gái mẹ càng sợ hơn. Mẹ dặn dò người ta đủ thứ, chẳng dám để người ta ra khỏi cổng chơi (dù chỉ trước nhà) mà không có mẹ. Mẹ cứ phải ngắm, trông người ta từng tí một.

Nhưng khi người ta lớn, người ta cũng đã biết nói dối ba mẹ rồi. Người ta nói dối tinh vi lắm. Người ta đã bị mẹ đánh cho vì tội nói dối, nhưng người ta vẫn lặp lại tật này ở một màn diễn khác. Mẹ không đánh người ta nữa. Mẹ chỉ nói với người ta là mẹ rất buồn. Mà mẹ buồn thì mẹ sẽ mau già và chết sớm, thế là người ta vội xin lỗi mẹ, vội năn nỉ mẹ đừng già, đừng buồn, đừng chết sớm, người ta biết lỗi rồi ... nhưng rồi người ta vẫn lặp lại lại ở một màn diễn khác. Khi ba mẹ hỏi "già" người ta thì người ta lại vội nói:"Hồi nãy là con nói giỡn mà. Chứ hiệt ra là ... (người ta vẫn chưa nói được chứ Th, toàn là đọc méo thành h thôi) Mẹ đang buồn vì người ta đấy, người ta có biết không???
..........

Khi người ta lớn, có nhiều chuyện để nói về người ta quá ...

Nhưng dù người ta "lớn" thế nhưng người ta vẫn còn nhõng nhẽo và bé lắm trong mắt ba mẹ.

(CN 01/4/2009)

6 nhận xét:

  1. Tản văn cứ viết tự nhiên như bạn thế này đọc thích lắm! Cuọc sống thật đáng yêu bạn nhỉ!
    Thì ra là chuyện cách nay chừng gần 4 năm rồi kia à!Nhưng bây giờ Sỏi mới đọc nghĩa là còn mới Hi hi hi !
    Chúc bạn Thành công!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, và việc yêu và lắng nghe lời con trẻ sẽ cho ta thấy cuộc sống thật đáng yêu đến nhường nào.
      Em viết cho con nên bên cạnh lối viết ... giản dị của em thì em (hoàn toàn) giữ nguyên lời của con anh ạ, để sau này con đọc, con biết ngày xưa con bé con đã (nói năng) thế nào chứ. Hihi
      Em cảm ơn anh. Được anh khen em có khí thế viết hơn, chứ thật là em không tự tin khi viết tản văn hay gì gì đấy như khi làm thơ đâu (mặc dù thơ cũng không hay nhưng em thấy làm thơ ... dễ hơn viết thì phải Hihi)

      Xóa
  2. Lúc người ta muốn làm duyên một chút, nhỏng nhẽo một chút...ấy là khi người ta lớn đấy! Hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi, bây giờ người ta càng lớn, ... độ lí sự của nàng càng làm mẹ choáng anh ạ. Hic, như hôm trước anh đã nghe rồi đấy! Còn sảnh sẹ ư, hình như cũng tăng dần theo độ tuổi. Hic.

      Xóa
  3. Sang thăm em gái xinh tươi! Xinh lắm thảo nào bao nhiêu anh xin... chết...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi, chị ơi, em không xinh đâu. Cái ảnh nó lừa tình đấy chị ạ. Hic, chị mà thấy em ở ngoài thì ... hic hic
      Thế nên chẳng có anh nào xin chết đâu!!!

      Xóa